Bút chì: Anh à, em thực sự xin lỗi.
Cục tẩy: Xin lỗi? Vì lý do gì? Em làm gì có lỗi với anh đâu?
Bút chì: Em xin lỗi. Anh đã chịu khổ vì em nhiều rồi. Bất cứ lúc nào em gây ra lỗi lầm, anh đều ở đây và giúp em xóa bỏ nó. Cứ mỗi lần như vậy, anh lại mất đi một phần. Và anh ngày càng bé dần, bé dần đi.
Cục tẩy: Ừ, đúng vậy. Nhưng em đừng bận tâm. Anh được sinh ra là để làm như vậy mà. Anh sinh ra là để giúp em mỗi khi em làm điều gì đó sai lầm. Mặc dù, một ngày nào đó, anh sẽ ra đi, và em sẽ thay thế anh bằng một người mới, anh vẫn rất hạnh phúc với nhiệm vụ của mình. Vì vậy, xin em, đừng lo lắng cho anh nữa. Anh ghét phải nhìn thấy em buồn lắm.